Tô Hàn cũng không do dự, dẫn bọn hắn ra khỏi hốc cây đi về nơi xa.
Nơi đây quá lớn, không thể nhìn thấy tận cùng, chỉ có thể nhìn thấy một mảnh mặt đất khô nứt, cùng với mười mặt trời dường như vẫn luôn tồn tại trên bầu trời.
Ở đây hoàn toàn không có mục đích gì có thể nói, Tô Hàn chỉ có thể tiến lên như chẳng có mục đích gì.
Giống như là dậm chân tại chỗ, đi được một ngày thì cảnh trước mắt như vậy, đi một tháng thì cảnh trước mắt vẫn như vậy.
Nếu như không phải cẩn thận quan sát xung quanh, Tô Hàn thật sự hoài nghi có phải mình đang đi trong huyễn cảnh hay không.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây