“Ngẩng đầu lên.” Tô Hàn nói.
Thân thể Trần Liêu kịch liệt run lên, thầm nghĩ chính mình có phải đã đắc tội mười tám đời tổ tông Trần gia hay không, nếu không thì làm sao lại vô duyên vô cớ có đồ vật của tên sát tinh này?
Nghe nói, Tô Tôn giết người là tuyệt đối không chớp mắt, nhất là lũ kiến như chính mình, hắn chỉ dùng một ngón tay là quét sạch hàng vạn con kiến, không thèm để ý chút nào…
Dù là ở quảng trường hay là vừa giết đám người Hồ Phong, Trần Liêu đều biết, đây không phải truyền ngôn, đây là sự thực, Tô Tôn giết người hoàn toàn là không nháy mắt…
“Chiếc nhẫn kia là ta đặt ở trên thân thể ngươi, ngươi không cần giải thích nữa.” Tô Hàn nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây