Tô Hàn nhìn Long Võ Ý Chí rời đi, trong lòng thì thào: “Nó thật là Long Võ Ý Chí? Sao ta cảm giác không giống? Khi ta đến Trung Vực, ta đã nhìn thấy nó. Khi đó, chỉ có ta mới có thể thấy. Mà lúc đó, nó dường như muốn nói với ta điều gì đó, giống như những tàn hồn trong chiến trường viễn cổ kia, nhưng vẫn bị người cản trở.”
“Mà kể từ khi nó xuất hiện, vẫn luôn thiên vị ta. Mặc dù những câu mà nó nói là hợp lý, chúng đều là sự thật, nhưng ta có thể cảm nhận rõ ràng rằng nó đang thiên vị ta.”
Ngẫm nghĩ, ánh mắt của Tô Hàn bỗng nhiên nhìn đám người Nguyên Lăng: “Chẳng lẽ, ta đoán không sai, bọn hắn có âm mưu gì nhằm vào ta? Âm mưu này chỉ có một mục đích, đó là muốn giết ta, mà lại, giờ phút này ta đã nhận được giấy thông hành Chí Tôn này, vật này cũng không phải là hư ảo, mà là thực thể, người khác có thể tới cướp đoạt.”
Càng nghĩ, Tô Hàn càng cảm thấy có mối nguy sắp buông xuống đầu của mình.
Cũng vào thời khắc này, Nam Cung Thần Phong bỗng nhiên truyền âm tới: “Tô Hàn, đừng đi một mình sau khi kết thúc thi đấu tông môn hãy ở lại với Nhất Đao cung.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây