Sau khi Tô Hàn nói xong, màn ánh sáng lớn biến mất, bộ dáng băng lãnh của Tô Hàn cũng không thấy đâu.
“Hèn mạt, tên hèn mạt!”
Còn Cố Vân Lôi ở nơi này nổi trận lôi đình: “Hắn cho hắn là cái gì? Còn dám uy hiếp bản thiếu gia như vậy? Không phải chỉ là Tông chủ của một tông môn bát lưu tầm thường sao? Những tông môn bát lưu khác, đừng nói là Tông chủ, cho dù là trưởng lão Thái Thượng cũng phải khách khí, cung cung kính kính với bản thiếu gia. Tên hèn mạt này chẳng những cướp đi nữ nhân bản thiếu gia nhìn trúng, còn dám uy hiếp ta?”
Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên Cố Vân Lôi bị uy hiếp như vậy, hắn đương nhiên không chấp nhận được.
Có Như Ý tông, có phụ thân, trong thiên hạ này, phàm là tông môn Lục Lưu trở xuống đều phải thuận theo hắn. Hắn từng gặp không dưới mười tông môn, mỗi một người của tông môn đến đệ tử ngoại môn, tới chưởng giáo của tông môn đều không dám chọc hắn, hắn nói cái gì thì phải làm cái đó, giống như hầu hạ nhất tôn đại thần vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây