Người đàn ông trầm ngâm mấy giây, cuối cùng nói: “Em vẫn cứ gọi tôi là thầy Chu đi.”
Trong xã hội, danh xưng “thầy” là một chức danh rất mơ hồ, từ những ngôi sao rực rỡ trong giới giải trí cho đến thợ làm tóc phong cách “Shamate*”, đều có thể gọi là “thầy”. Nhưng trong trường học, chỉ có người đứng trên bục giảng mới được gọi như vậy.
Chu Hành Chỉ cũng đang dùng danh xưng này để nhắc nhở chính mình —— anh là thầy giáo của cô gái này, cũng chỉ có thể là thầy giáo của cô.
“Vâng, thầy Chu!” Nhan Ngọc Trác sửa miệng cực nhanh. Cô chỉ về phía kệ gia vị: “Thầy Chu, lát nữa thầy còn phải lên lầu lấy kính nữa phải không? Vậy em không làm phiền thầy nữa, bạn em còn đang đợi em ở quầy thanh toán.”
“Ừ.” Chu Hành Chỉ khẽ gật đầu, anh vốn là người kín đáo, dù trong lòng có trăm mối tơ vò, cuối cùng cũng chỉ nói ra một câu đơn giản: “Bạn học Nhan, đừng vắng buổi học thứ Sáu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây