Nhan Ngọc Trác nào biết rằng, chỉ nhìn thấy bóng lưng cô thôi, Trang Sách đã tưởng tượng ra cả một bộ phim bi kịch. Cô đi nhanh thật sự là vì có việc gấp —— aaaa, đơn tiếp theo của cô sắp trễ mất rồi!
Hôm nay không biết cô đụng phải vị thần tiên nào, mà xếp tới ba đơn hàng trong một ngày, buổi sáng làm phụ huynh cho khách ở trường tiểu học, buổi chiều lại phải chạy đến trường đại học làm sinh viên.
Hơn nữa, khách hàng buổi chiều này không phải người xa lạ.
Cô tìm thấy xe mình ở bãi đỗ, nhìn bề ngoài, đây chỉ là một chiếc SUV nhỏ bình thường, vuông vức và không có gì nổi bật, nhưng thực ra bên trong lại rất đặc biệt. Nhan Ngọc Trác quen cửa quen nẻo chui vào hàng ghế sau, nhấn nút, tiếng rè rè vang lên, rèm cửa điện tự động kéo lên, chiếc SUV lập tức biến thành phòng thay đồ di động của cô.
Cô nhanh chóng cởi bộ trang phục hàng hiệu đắt tiền, tháo khuyên tai và vòng cổ ngọc trai, tất cả đều là đồ cô mượn từ công ty, vì hôm nay cô đến trường tiểu học quý tộc họp phụ huynh, nếu ăn mặc xuề xòa, sẽ bị lộ ngay. Chiếc váy dài này đẹp thì đẹp thật, nhưng chất liệu rất khó chiều, cả ngày cô mặc nó phải cẩn thận, sợ bị xước.
Cởi bỏ chiếc váy dài, cô thở phào nhẹ nhõm, cảm giác như vứt bỏ được sự gò bó trên người.
Cô treo chiếc váy cẩn thận, rồi lấy bộ đồ buổi chiều từ cốp xe. Đang lúc vật lộn với đống quần áo, điện thoại cô đổ chuông không đúng lúc.
Cô vừa làm vừa nghe điện, bật loa ngoài rồi ném sang bên cạnh.
“Chị ơi, chị yêu của em ơi, chị đến đâu rồi? Chiều nay có tiết học lúc 13h30, chị đừng có trễ đấy!” Vừa bắt máy, một giọng nói thảm thiết vang lên.
Nhan Ngọc Trác bị cái giọng đó làm cho váng đầu: “Bà cô ơi, nếu thật sự gấp thì em tự về đi học đi, đừng nhờ đây giúp nữa.”
“Ồ...” Đầu dây bên kia im bặt, nghe có vẻ ấm ức.
Đơn hàng chiều nay, nói ra thật buồn cười —— khách hàng không ai khác chính là em họ của Nhan Ngọc Trác, Nhan Phái Phái.
Phái Phái là con của chú cô, năm nay 22 tuổi, đang học năm tư ngành Thiết kế Môi trường tại Đại học A. Ngành của cô ấy học 5 năm, sang năm mới tốt nghiệp, bài vở nhiều đến đáng sợ, Nhan Ngọc Trác thường xuyên thấy Phái Phái than thở trên vòng bạn bè về việc làm không hết bài tập.
Dù bài vở nhiều, nhưng tâm hồn chim trời muốn bay là không thể nhốt được. Cuối tuần này, nhóm nhạc thần tượng mà Phái Phái thích tổ chức concert tại tỉnh Quảng Đông, cô ấy dành dụm mua một vé VIP sát sân khấu, quyết định đi một chuyến “đặc công” đu idol.
Chỉ có điều, như vậy thì cô ấy không thể tham gia tiết học chiều thứ Sáu, mà tiết chiều thứ Sáu lại là môn chuyên ngành cực kỳ quan trọng, giảng viên tiết nào cũng điểm danh. Nghĩ đi nghĩ lại, cô ấy quyết định nhờ Nhan Ngọc Trác đi học hộ.
Sợ Nhan Ngọc Trác không đồng ý, Phái Phái làm trước báo sau, đặt đơn trên app, khi Nhan Ngọc Trác nhận được đơn hàng từ em gái mình, cô tưởng mình nhìn nhầm.
[Người ủy thác: @Võ Đức Sung Mãn Đá Gãy Chân Kẻ Què
@Nội dung ủy thác: Chị ơi, em là Phái Phái! Chị gái tốt bụng ơi, hu hu hu chị giúp em đi học hộ một tiết chuyên ngành đi!!!]
Nhan Ngọc Trác không có ý kiến gì về việc em gái đu idol, chuyện trốn học cô cũng hiểu, vì trên đời này có sinh viên đại học nào chưa từng trốn học chứ? Hồi cô học đại học, từng cùng đứa bạn thân đi đêm leo núi Hoa Sơn, lên đỉnh xong lại ngồi ghế cứng tàu lửa về, mệt đến mức ba ngày không ra khỏi phòng ký túc xá, bỏ hết mọi tiết học...
Nhưng điều Nhan Ngọc Trác không hiểu là, tại sao em gái lại muốn cô đi học hộ?