Đóa Dao cũng nhớ ra, không nghĩ tới trí nhớ của đàn ông lại tốt như vậy, nhưng mà cô xấu hổ: “Cái kia… chúng ta vừa ăn tối xong… như vậy có được không? hiện tại còn chưa tới 8h đâu.”
“Cái này không liên quan đến thời gian.” Sau đó Yến Mặc Luân trực tiếp bế ngang cô đi lên lầu.
Đóa Dao cảm thấy mình ở trong vòng tay anh giống như đứa trẻ vậy, mà trẻ con thì hoàn toàn không thể chống lại người lớn.
Đặt cô xuống giường, Yến Mặc Luân tắt đèn, nhỏ giọng nói: “Không cần sợ hãi như vậy, lần trước không phải chờ lúc sau cũng không đau sao?”
Đóa Dao nghe cũng thấy có lý.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây