Đái Ái ở phía sau nhìn mà ngứa răng, bà già này chỉ biết thèm khát con cháu Tống gia, trước kia mình mang thai Bội Viễn cũng xem như bảo bối, nhưng từ sau khi Tống Sở Lãng và Tống Sở Di rời đi thì không còn đối xử với mình như trước, nhất là không biết con trai mình làm sao mà càng lớn càng béo, bà già này cũng không thích thằng bé như trước.
Bà nội Tống không thèm nhìn cô ta mà cầm di động gọi điện thoại cho Tống Hoài Sinh, vừa thấy có người bắt máy bà thở phì phì mắng: “Hôm nay mẹ nhìn thấy Trường Tình ở Lộc sơn, con bé mang thai 5 tháng rồi, là con trai. Tôi mặc kệ, anh đi Yến gia cầu bái cho tôi, nhất định phải đón Trường Tình và Sở Di về nhà, tôi không thể để chắt nội của tôi ở bên ngoài được, anh không đón về được tôi sẽ dọn ra ngoài…”
--------------
Con đường trên núi rất rộng, Đóa Dao thong thả đi dạo: “Cậu thật sự sẽ nói cho Tống Sở Di sao? Mình cảm thấy bà ấy đáng đời, dối trá. Ngoại trừ con cháu Tống gia ra thì chẳng để ai vào mắt. Nếu không phải cậu mang thai nhất định bà ta sẽ không cho cậu sắc mặt tốt.”
“Người già mà, không phải đều như vậy sao? Còn có nhiều người trọng nam khinh nữ đấy.” Trường Tình thở dài: “Nhưng mà mình chỉ biết khuyên Sở Sở đi gặp bà nội anh ấy mà thôi. Có câu nói rất đúng, đối với người già gặp được lúc nào thì nên gặp, thời gian không còn bao nhiêu. Nhưng mà ba anh ấy và anh trai anh ấy, mình không muốn gặp lại.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây