Cô quay đầu nhìn thoáng qua khăn trải giường, nhưng tìm nửa ngày vẫn không thấy gì.
Yến Mặc Luân đột nhiên đi tới nói: “Em tìm lạc hồng hả?”
Đóa Dao không nhìn anh mà xốc chăn lên, vẫn không thấy được, cô giật mình: “Dù sao lần đầu tiên của em cũng là cho anh đấy.”
Thanh âm của cô xen lẫn một chút uất ức và khó chịu, Yến Mặc Luân cúi người ôm lấy cô: “Được rồi, anh biết mà, không phải ai cũng có lạc hồng, em có phải là lần đầu tiên hay không anh rõ ràng, sau này anh nhất định sẽ quý trọng em, yêu thương em.”
Đóa Dao nghe anh nói vậy mới thấy dễ chịu hơn một chút nhưng hiện tại tâm tạng của cô không tốt lắm, tuy khá tò mò loại chuyện này nhưng tự mình thể nghiệm lại có cảm giác phiền muộn vô cùng, cần có đàn ông tới nói một ít lời thương tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây