“Nói thật, lần này biểu hiện của cô ở Tây Tạng thật làm tôi lau mắt mà nhìn.” Cát Sương khoanh tay trước ngực, nói: “Ban đầu tôi cho rằng cô sẽ từ bỏ.”
Đóa Dao nói: “Sau khi chuyện của Chu Phong Lỗi xảy ra, tôi biết thanh danh của mình xấu đến rối tinh rối mù, cấp trên đã không còn coi trọng tôi nữa, chuẩn bị từ bỏ tôi. Tôi nghe nói là chị Sương giúp tôi tranh thủ cơ hội này.”
“Cũng không phải nói từ bỏ cô, chỉ là cảm thấy nếu cô muốn một lần nữa đứng lên thì hơi khó mà thôi.” Cát Sương cười nói: “Trước kia tôi hay nói cô là người may mắn, thật không nghĩ tới chuyện lần này ông trời cũng giúp cô. Nói thật, nếu không có người tuôn ra mấy chứng cứ đó có lẽ cô sẽ không thể dựa vào lần thiên nguyện này mà quay lại vòng đâu. Kế hoạch ban đầu của tôi là chờ một năm sau trở lại nặn đắp mới hình tượng cho cô. Không, xác thật mà nói tôi không biết cô có thể trụ lại Tây Tạng hay không, tôi cũng nghe Hề Linh nói qua, hoàn cảnh bên kia xác thật ác liệt không thể tưởng tượng, cô có thể trụ thật làm tôi rửa mặt mà nhìn. Trước kia cô thường xúc động, lỗ mãng, có đôi khi làm tôi thất vọng, hy vọng qua chuyện lần này có thể dạy cô sửa lại một chút tật xấu này.”
Đóa Dao thành thật gật đầu.
“Tôi nghe Hề Linh nói cô tính toán năm nay chủ yếu làm từ thiện hả?” Cát Sương tiếp tục nói: “Ý tưởng này rất tốt, cô ở Tây Tạng ba tháng đã trải qua những gì thật khiến mọi người khiếp sợ, nghe nói cô còn định giúp đỡ mấy đứa trẻ ở nơi đó tới trường học trong trấn đi học, tháng chín khai giảng cô qua đó một chuyến, đến lúc đó phóng viên truyền thông cũng sẽ qua, hai năm qua xác thật cô nổi tiếng quá mức, khó tránh khỏi làm người trong nghề đố kỵ, làm từ thiện lắng đọng một chút cũng tốt nhưng mà vẫn phải bảo đảm trong năm vẫn có một bộ phim. Nếu năm nay không đóng phim thì nhân khí sang năm sẽ tụt giảm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây