Khoảng cách tới nhà hàng chỉ 10ph lái xe, Yến Mặc Luân mở cửa sổ ra tỏ vẻ anh ghét mùi rau hẹ tỏa ra từ trên người cô.
Bọn họ tới một nhà hàng cay Tứ Xuyên phong cách cổ xưa, ngoài cửa đậu đầy xe, Yến Mặc Luân xuống xe trực tiếp ném chìa khóa cho nhân viên trông xe, hình như người kia quen biết anh, vừa vào cửa, giám đốc tự mình tới đón anh tới phòng bao dành cho khách quý.
Phòng bao nơi này rất có tình thú, thực đơn cũng bắt mắt, Đóa Dao chọn mấy món đồ ăn Tứ Xuyên nổi tiếng, chờ phục vụ rời đi cô mới hỏi: “Anh nói nhà hàng này là Lệ Thiếu Bân mở hả? nhìn không ra bài trí có tình thú lắm nha, làm ăn khá tốt, không hợp với hình tượng của anh ta chút nào.”
“Có ý gì? ” Yến Mặc Luân rót cho cô ly trà, hỏi.
Đóa Dao nhếch miệng cười: “Thoạt nhìn anh ta không giống người có đầu óc làm ăn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây