“Như vậy… Không được tốt lắm đâu, dù sao anh là khách mà….” Đóa Dao lắp bắp nói.
“Anh là khách sao?” Yến Mặc Luân nhíu mày.
“Cái đó… Không phải, em nói sai rồi.” Đóa Dao vội che miệng lại.
Lúc này Yến Mặc Luân mới vừa lòng gật đầu: “Lần sau nói chuyện phải chú ý nhiều hơn, dù là khách nhưng vẫn phải từ từ làm quen với việc là người một nhà, em ngồi đó đi, anh thấy em không muốn làm, mực với tôm em định ăn vị thế nào?”
“Mực thì cay một chút còn tôm thì bình thường đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây