“Em suy nghĩ nhiều rồi.” Yến Mặc Luân giật giật huyệt Thái dương, tuổi của anh được phụ nữ gọi là lứa tuổi hoàng kim đấy, vậy mà cô còn chê mình lớn tuổi, mới nãy tâm tình của anh còn tốt, bây giờ gần như đã bị cô phá hủy rồi: “Đàn ông càng lớn tuổi càng trưởng thành, em hiểu không?”
Đóa Dao lắc đầu, vẫn còn đắm chìm trong nỗi buồn do tuổi tác mang lại: “Anh thì tốt hơn nhiều rồi, ông chú như anh lừa thiếu nữ như hoa như ngọc là em đây, có phải anh cố tình không nói tuổi ra cho em biết không?”
“Em đã bao giờ hỏi đâu.” Yến Mặc Luân hít thật sâu: “Bây giờ em đang hối hận à?”
Đóa Dao bĩu môi.
“Hối hận cũng vô ích.” Yến Mặc Luân nhéo má cô, chuẩn bị chia ly, anh còn định nói thêm mấy câu tình cảm mùi mẫn, nhưng bây giờ không thể nào tình cảm nổi: “Chú ý an toàn, đừng có chạy xuống núi lung tung, chờ anh trở lại.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây