Yến Mặc Luân ngẩn người, mới đầu còn không hiểu tại sao, sau đó nhìn thấy ánh mắt tràn đầy lo lắng của cô, anh như loáng thoáng hiểu ra. Anh buồn cười nói: “Em đang suy nghĩ gì vậy, vừa rồi em không nghe thấy anh nói gì à, anh nói là có đồ muốn tặng cho em.”
“Thứ gì mà phải vào trong phòng mới đưa được?” Đóa Dao vẫn rất cảnh giác, thậm chí còn suy nghĩ lung tung, chẳng lẽ thứ anh nói là thứ đó.
Ôi trời ơi, cô không cần anh đưa đâu.
Yến Mặc Luân nhìn biểu tình giống như phong ba bão táp của cô sắp đến, dứt khoát cầm chìa khóa ra mở cửa, ôm cô đi vào: “Em nhìn đi...”
Có một chú thỏ con lông màu xám trắng ngồi yên ở trên sàn nhà trong phòng, nhìn con thỏ này đặc biệt đáng yêu và nhỏ bé, hai mắt đen thui, giống như một món đồ chơi, nhưng điều làm người kinh ngạc là hai tai của con thỏ rũ xuống, nhìn cực kỳ dễ thương.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây