Tâm trạng của Giang Đóa Dao lúc này rất phức tạp, bình thường cô hay ngủ trưa, hôm nay nằm thế nào cũng ngủ không ngon, buổi chiều lúc lên lớp, cô đi ra ngoài lại chạm mặt Yến Mặc Luân chờ cô ở trong sân trường.
Cô cúi đầu định đi vòng qua chỗ anh, anh bước mấy bước đi lên chặn ở trước mặt cô, trong mắt ngậm đầy ý cười: “Tôi muốn hỏi em, tôi còn có thể đi gánh nước cho nhà chú Ba Kiều không, nếu em không đồng ý tôi sẽ không đi nữa.”
Trái tim của Đóa Dao nhảy loạn lên, cô quay mặt đi, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Hỏi tôi làm gì, anh đi hay không có liên qua gì đến tôi?”
“Sáng nay chúng ta đã hôn lâu như vậy rồi, ở trong mắt em, chúng ta vẫn không có quan hệ gì?” Yến Mặc Luân khom người, không nhanh không chậm nói: “Vậy ý của em là tôi có thể hôn em, nhưng không có danh phận, cũng không cần phải chịu trách với em?”
“Ai nói không cần chịu trách với tôi.” Đóa Dao ngẩng đầu lên trợn mắt nhìn anh: “Anh hôn cũng đã hôn rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây