“Không có cách nào nha, cha đưa Hàn Hàn đi học xong, về nhà không có chuyện gì để làm, nên mới ngồi đánh mạt chược ở ngay cửa trường mẫu giáo, chờ đến buổi trưa Hàn Hàn tan học, ai nha, tôi hồ rồi, ha ha, cuộc gọi này của con may mắn thế, vừa gọi đến cha đã hồ rồi.”
Giang Đóa Dao xoa xoa mi tâm, tại sao cô lại có cha mẹ như vậy.
Yến Mặc Luân ngồi phía trước mặt vừa lái xe vừa nghe cô gọi điện thoại, chờ cô gọi điện thoại xong, anh mới hỏi: “Cha mẹ em không ở Bắc thành à?”
“Bọn họ đang ở Hạ Môn với anh trai tôi.” Giang Đóa Dao cầm điện thoại di động thở dài, từ sau khi Giang Trạm có con, cha mẹ cô thật là quá đáng, để mặc cho cô tự sinh tự diệt ở trong giới giải trí.
Yến Mặc Luân gật đầu coi như đã biết, không nói gì nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây