Hề Linh thò đầu qua lấy lòng: “Yến tiên sinh, mùi trên người tôi cũng hôi, ngày mai anh có thể gánh giúp tôi mấy xô nước được không, để tôi tắm gội.”
Yến Mặc Luân đưa mắt nhìn về phía cô âý, dừng lại mấy giây, nhàn nhạt nói: “Xin lỗi, tôi không có ý nghĩ gì với cô cả.”
“Cái gì?” Hề Linh mơ hồ không hiểu gì, có phải anh hiểu lầm gì rồi không.
Một lát sau, Yến Mặc Luân đưa mắt liếc nhìn Giang Đóa Dao: “Ý của tôi là, tôi chỉ gánh nước cho người phụ nữ mình thấy hứng thú, gánh nước cho người phụ nữ khác tắm, sẽ làm người ta hiểu lầm.”
Nói xong, anh xoay người đi ra ngoài, xách xô nước mình để ở cửa lên trở về phòng của mình.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây