“Tôi sao?” Yến Mặc Luân sờ sờ cằm: “Tôi thì thường thôi, hiện tôi cũng ẩn ẩn chờ mong mũi tên của tôi có thích hợp với cô ấy hay không.”
“...” Tống Sở Di mở miệng nói: “Tôi mặc kệ cậu muốn thế nào, nhưng đừng thương tổn người ta.”
“Ừ.”
Tắt máy, Tống Sở Di xoa xoa ấn đường, cái lung tung rối loạn gì đây, trước kia Mặc Luân không phải như vậy, có phải bị Giang Đóa Dao dạy hư hay không hay vẫn là bị cô ấy kích phát bản tính bị che dấu đây?
-------------
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây