Bởi vì không còn sớm, hai người ở ngoài bờ biển bơi lội một lát.
Trường Tình biết bơi nhưng dù sao bể bơi không giống bờ biển, tuy sóng rất nhẹ nhưng Tống Sở Di vẫn không yên tâm, lúc nào cũng đi theo cô.
Có một lần anh lên bờ mua nước trái cây cho cô, vừa quay đầu đã thấy cô bơi khá xa, nước trái cây cũng không kịp lấy tức giận chạy vào trong nước xách cô lên, trách mắng: “Nói em đừng có bơi xa sao em cứ không nghe lời cơ chứ?”
Giọng điệu của anh rất hung ác nhưng ánh mắt đầy quan tâm đó lại làm Trường Tình cảm động và ấm lòng.
“Được rồi, chẳng lẽ em không chú ý sao?” Trường Tình ôm cổ anh nhẹ giọng nói: “Đừng giận mà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây