“Em nói đúng, cũng chỉ có em mới chịu được anh, Tình bảo nhà chúng ta mới là người khoan dung, rộng lượng.” Tống Sở Di thấy cô đã hết giận, ôm lấy cô hôn mũi, miệng, mắt cô.
Trường Tình bị anh hôn nóng cả mặt, nóng cả đầu, vừa định nói chuyện thì miệng đã bị anh hôn lấy.
Trường Tình mơ hồ, chờ một lúc sau mới cảm thấy không đúng, muốn đẩy anh ra nhưng bác sĩ Tống đã dâng lên nụ hôn nồng nhiệt.
Váy trên người bị đẩy lên, bàn tay của bác sĩ Tống không nhàn rỗi, miệng liên tục gọi: “Tình bảo… Tình bảo…”
Xương cốt trên người Trường Tình như bị tiếng gọi của anh làm cho mềm oặt, đâu phải là đối thủ của anh, rất nhanh rơi vào sương mù, muốn nói gì cũng quên hết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây