Bộ váy cưới này nói phức tạp đúng là phức tạp, nói đơn giản cũng khá đơn giản, chỉ là một mình Trường Tình mặc không xong, Dung Sướng giúp cô mặc vào, làn váy dài chừng 3m, từ quai xanh xuống ngực là dùng tơ trắng cao cấp đính ren, tà váy dài được gắn bằng những cánh hoa, ngay cả cánh tay cũng được tỉ mỉ điểm xuyết thêu thùa hoa cỏ, hơn nữa trên đầu Trường Tình còn đội thêm khăn sa phiêu dật, phụ trợ cho cô giống như cô công chúa băng thanh ngọc khiết vậy.
Người Yến gia chạy tới xem thử áo cưới mà ngẩn cả người, Trường Tình vốn dĩ đã đủ minh diễm, nhất là đôi mắt đào hoa mị hoặc của cô, nói cô thanh thuần thật nhìn không ra. Nhưng mặc thiết kế này của Dung Sướng lên người giống như che dấu đi khí chất mị hoặc trên người cô, thay vào đó là sự thuần khiết, tươi đẹp.
Yến Lỗi chưa từng thấy qua con gái như vậy.
“Quá đẹp, thiết kế này của ngài thật là… Tuyệt vời.” Yến Lỗi nhìn con gái, thật không biết hình dung như thế nào, lắp bắp nửa ngày, nói: “Đời này tôi chưa nhìn thấy con gái của tôi giống… giống công chúa như vậy đâu.”
Trường Tình nhìn bản thân trong gương cũng dại ra, cảm giác mình như tiên tử vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây