“Tống Hoài Sinh, ông có bệnh, ông đi chăm sóc cho con trai nhỏ bé của ông đi, đừng có tìm Sở Di gây phiền toái, tôi lười nói chuyện với ông, tôi còn phải mở họp, không giống ông cả ngày rảnh rỗi không có việc gì làm.” Dung Sướng cắt đứt điện thoại.
Tống Hoài Sinh tức giận trực tiếp ném di động.
Tống Bội Viễn vừa được Đới Ái bế lên nhà lập tức bị dọa khóc to.
Đới Ái bị khóc phiền, nhưng vẫn thở dài nói: “Nói đến cùng còn không phải trách Sở Lãng hay sao? Nếu không phải cậu ta xúi giục ông thì sao đến nông nỗi này? Thật ra tôi vẫn rất thích tính cách cuả Yến Trường Tình, lạc quan rộng rãi, rất tốt, sao cậu ta cứ phaỉ nhằm vào người ta chứ?”
Tống Hoài Sinh vừa nghe sắc mặt trầm trầm, tức giận nói: “Đừng có nhắc tới Tống Sở Lãng ở trước mặt tôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây