“Có thì có, nhưng mà có thể nhận loạn hay không chứ.” Trường Tình nghiêm trang nói: “Vào mấy ngày lễ này nhận quà của người đàn ông khác, người ta sẽ cho rằng em có gì đó, làm cho người ta hiểu lầm, em cảm thấy không tốt, còn không bằng không cần món quà đó.”
Tống Sở Di cúi đầu, trong ánh sáng u ám mờ mờ, ánh mắt thâm thúy của anh toát ra sự ôn nhu sáng loáng.
Người phụ nữ thuần túy như vậy đại khái cũng ít có.
“Em nói rất đúng, làm cho người ta hiểu lầm quả thực không được tốt, nhất là bây giờ người cố tính lại càng ngày càng nhiều, hiểu lầm tổn thương người ta sẽ làm bị thương người khác là chuyện rất đáng sợ.” Tống Sở Di nhàn nhạt nói.
Trường Tình giật mình, bị anh nói có chút ghê rợn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây