Lúc nửa đêm, Trường Tình cảm thấy trên người hơi lạnh, mơ mơ màng màng mở hai mắt ra, nhìn thấy Quản Anh đang giúp cô đắp chăn.
Ký ức mơ hồ thời đại học hiện lên, lúc ấy mọi người cùng một ký túc xá, cô luôn thích đá chăn, Quản Anh ngủ dưới giường cô, lần nào cũng giúp cô đắp chăn.
Không chỉ là đắp chăn, tính cách cô tùy tiện, mơ mơ màng màng, trên sinh hoạt và trên học tập có rất nhiều bệnh vặt dẫn đến cô hay gặp chuyện, Quản Anh chính là người thu dọn sau lưng cô.
Dùng lời của Giang Đóa Dao mà nói, thời đại học Quản Anh chính là mẹ của Trường Tình.
Trong nội tâm cô chua chua, nắm chặt bàn tay ấm áp của cô ấy: “Tiểu Anh, bất kể cậu làm gì, cậu vẫn luôn là bạn mình.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây