Cô sắp ly hôn với Tống Sở Di, coi như không ly hôn, nhưng gọi một người xa lạ mới gặp lần đầu là mẹ cũng không tránh khỏi ngượng ngùng.
Đang suy nghĩ miên man, Dung Sướng đột nhiên dừng lại, gõ cửa, người mở cửa là một người tây tóc vàng da trắng, thoạt nhìn như đàn ông, nhưng nhìn kỹ lại mới phát hiện là phụ nữ, chỉ là ăn mặc theo phong cách trung tính, có lẽ là trợ lí hay gì đó.
“Augustine, sao bà lại quay về thế?” Felice nhác thấy dáng vẻ nhếch nhác của Trường Tình, lập tức hoảng hốt bụm miệng: “Chúa ơi, ai lại khiến một cô gái xinh đẹp ra nông nỗi này?”
“Con bé bị ngã.” Dung Sướng đẩy Trường Tình vào: “Cô mang bộ váy trong vali của tôi ra cho con bé mặc đi.” .
“Được, mời cùng tôi qua đây.” Felice nhanh nhẹn lấy một bộ váy dài từ vali ra, vì gấp tỉ mỉ nên khi lấy ra không cần ủi lại, chất váy bằng voan, dọc hai đường từ hông xuống đùi điểm xuyết những hoa văn cổ đại tinh tế, vì kĩ thuật thêu thượng thừa nên những hoa văn ấy như ẩn hiện tầng tầng lớp lớp, sống động như thật, đẹp đến không ai nỡ dời mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây