Dung Sướng ngước khuôn mặt tái nhợt lên, vẻ mặt thản nhiên: “Nhàn rỗi không có chuyện gì, đột nhiên có linh cảm, không cần tức đến thế này chứ.”
Tống Sở Di cười lạnh: “Đúng rồi, dù sao mẹ đã sinh ra để làm những thứ này, với mấy chuyện khác có lẽ cũng chẳng gợi nổi hứng thú.”
Dung Sướng khẽ than thở, chuyển đề tài: “Nếu còn không muốn chăm sóc mẹ thì về đi, ở đây có Felice chăm sóc mẹ là được.” .
“Felice quản nổi mẹ?” Tống Sở Di hằm hằm để bữa sáng của Dung Sướng lên bàn: “Con vừa đi, mẹ chỉ biết cắm đầu vào mấy thứ này vẽ tới vẽ lui, con thấy mẹ ngay cả bản thân có mấy con trai cũng sắp quên rồi.”
“Hôm nay con sao đấy, tính tình như núi lửa vậy.” Dung Sướng nhíu mày, mở bình giữ ấm, bên trong là cháo thịt nóng hổi: “Ừm, vừa nhìn đã biết là tay nghề của Vân Ương, hai đứa quay lại rồi à, nhưng con có vợ ở Trung Quốc rồi cơ mà, lần trước nghe con nói còn sắp ly dị.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây