“Hôm qua anh vì em mà khuya khoắt chạy đi bệnh viện mua thuốc, ngủ cũng ngủ không ngon, em đối xử với ân nhân cứu mạng như vậy hả?” Tống Sở Di không hề dao động, hai mắt nhìn chằm chằm cô.
Trường Tình hừ mũi, không nhìn anh.
Tống Sở Di đi lên một bước, ném bữa ăn khuya trên bàn vào trong thùng rác bên cạnh.
Trường Tình hơi sửng sốt: “Sao anh lại ném đi?”
“Tránh cho người nào đó tức giận.” Tống Sở Di nhìn vào khuôn mặt cô, nở nụ cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây