Trường Tình lắc đầu, nét mặt phức tạp: “Tôi chủ yếu là lo cho chị với ba, gia đình bọn họ cho tôi cảm giác rất mệt, tôi từng nghĩ thế nào cũng không hiểu nổi tại sao trên đời lại có một gia đình như vậy, có người làm anh, làm cha như thế.”
Đáy mắt Triển Minh Duy lướt qua tia hơi thất vọng: “Gia đình như vậy nhan nhản khắp nơi, bản thân cô cũng làm trong đài truyền hình, có thời gian thì đến chơi bên bộ thông tin nhiều chút, sẽ biết xã hội ngày nay, mười nhà thì họa hoằn chỉ có hai nhà được như nhà cô, cô nói Tống gia lạnh nhạt, có nhiều nhà còn lạnh nhạt hơn, cô hỏi vì sao Tống Sở Di lại có gia đình như vậy, thật xin lỗi, đây là số phận, cô lựa chọn một người, dĩ nhiên có thể chọn theo tiêu chuẩn gia đình của người đó, nhưng nếu thế thì liệu tình cảm đôi bên có thật lòng không, vì vừa ý gia đình đối phương nên mới ở bên nhau?”
Trường Tình ngẩn người, cô cảm thấy Triển Minh Duy nói quá phức tạp, cô là một kẻ mù tịt trong tình cảm, cái hiểu cái không.
“Minh Duy, thảo nào em đi vệ sinh về thì không thấy anh đâu, hóa ra là trốn ở đây tán ngẫu với người đẹp a!” Cô gái tóc ngắn ngồi cạnh Triển Minh Duy vừa nãy tươi cười khác vai anh ta.
Trường Tình vội giải thích: “Cô đừng hiểu lầm, tôi và cục trưởng Triển không có gì...” .
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây