Anh ta ngẩn người, theo bản năng muốn nhích sang bên cạnh, nhưng ngay sau đó lại phanh lại: “Sao tôi phải nhường, cô sang chỗ khác không được ư?”
“Chỗ anh cao, tôi dễ chụp hơn.” Nguyễn Dạng vẫn dịu giọng giải thích.
Lệ Thiếu Bân chớp mắt, xoay mặt nhìn sang chỗ khác: “Tôi không nhường!”
Nguyễn Dạng: “...”
Cô yên lặng liếc mắt, đi sang chỗ khác, không xin anh ta, cô tự tìm chỗ khác vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây