“Sao không nói sớm?” Yến Lỗi bước nhanh đi tới phòng tiếp khách.
Ông ấy đẩy cửa bước vào, thấy Tống Sở Lãng đang chắp tay ngước mắt nhìn bức tranh treo trên tường.
“Sở Lãng, sao cháu lại đột nhiên tới đây?” Yến Lỗi hơi kinh ngạc hỏi: “Cháu chờ lâu chưa?”
“Không lâu lắm!” Tống Sở Lãng xoay người lại, khẽ mỉm cười nói.
“Ngồi xuống đi, dạo này Yến thị gặp chuyện nên chú rất bận.” Yến Lỗi thở dài nói: “Sở Lãng, chú xin lỗi, lúc trước Tống gia các cháu đầu tư một số vốn lớn vào Yến thị, bây giờ chẳng những không tạo ra được lợi nhuận cho các cháu, mà còn...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây