“Chờ đã, rèm cửa sổ...” Trường Tình cố gắng nâng đầu nhỏ lên, phát hiện ra rèm cửa sổ che ban công đã sớm bị kéo vào từ lúc nào rồi.
Cô hiểu ra, trong lòng thầm mắng Tống Sở Sở là lão lưu manh.
Vừa nãy còn đạo mạo nghiêm túc ngồi xem ti vi với cô, thì ra anh đã lén chuẩn bị xong hết rồi.
Cuối cùng, món ngon mỹ vị Trường Tình đã bị ăn sạch sành sanh đến xương cốt không còn ở trên ghế sa lon.
Sau đó Tống Sở Di ôm cô đã mất hết sức lực đi vào phòng tắm, trong phòng tắm hai người lại quấn quýt lấy nhau, phải khoảng bốn mươi năm mươi phút sau mới trở về lại trên giường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây