Trong lòng Trường Tình giống như có một con cừu chạy qua.
“Anh... Tại sao anh lại ở chỗ này?” Cô ngây ngô hỏi.
Cô hỏi xong lập tức vội vã nhìn về phía sau anh, hi vọng lúc này Quản Anh không qua chỗ bọn họ.
“Sợ bị Phó Dũ nhìn thấy?” Tống Sở Di bắt lấy cổ tay trắng của cô, khuôn mặt giấu kín trong màn đêm cực kì ám trầm.
“Không phải...” sau khi Trường Tình nói xong đột nhiên tự hỏi cô đang sợ hãi cái gì, cô không sai, thế là lại trừng mắt đổi giọng: “Nhìn thấy thì sao, dù sao em cũng chẳng làm gì sai.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây