Trường Tình đột nhiên hối hận vì đã hỏi, bởi vì thuận miệng lại hỏi nhiều: “Sau đó cũng là Tống Sở Di đưa cậu trở về sao?”
“Đúng vậy a, anh ấy còn đưa mình về đến trong nhà.” khóe mắt Quản Anh lộ ra tia ấm áp.
Lòng Trường Tình khẽ động: “Cậu vẫn không... vẫn không bỏ được anh ấy sao?”
Quản Anh thay đổi nét mặt, nhìn về phía bông hoa thược dược nở rộ phía sau cô, trả lời: “Trường Tình, mình và cậu không giống nhau, mình rất rõ ràng mình muốn gì.”
Trường Tình nhíu mày: “Mình mặc kệ cậu muốn gì, nhưng mình không hy vọng cậu làm chuyện một chân đạp hai thuyền.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây