Nguyễn Dạng bị dọa sợ đến tái nhợt mặt, vừa rồi cô ấy còn nghĩ sự nghiệp diễn xuất của mình sẽ phải chấm dứt từ đây: “Cám ơn, cám ơn!”
Lệ Thiếu Bân đỡ cô ấy đứng lên, bả vai kia mềm mại giống như nước vậy.
Anh ta vốn định đắc ý nói mấy câu, nhưng nghĩ tới người gây họa là cháu mình, lại khó chịu trừng mắt với Lệ Tiểu Hạ: “Cháu nhìn cháu này, đi đứng kiểu gì vậy, thiếu chút nữa là làm nữ thần của cháu ngã xuống cầu thang rồi.”
Lệ Tiểu Hạ vỗ ngực thình thịch, khuôn mặt đẹp trai bị dọa sợ đến đần cả mặt: “Em xin lỗi chị Nguyễn Dạng, em không cố tình đâu.”
“Không có gì!” Nguyễn Dạng sờ đầu cậu ấy: “Cũng do chị không chú ý nữa, tự dưng va vào em, không liên quan gì đến em cả, đi lên đi, chớ đứng ở chỗ này nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây