Ăn no xong, Tống Sở Di buông bát đũa xuống, dùng khăn giấy lau sạch khóe miệng, nếu không có hai miếng urgo ở trên mặt, chắc chắn anh sẽ là người đàn ông đẹp trai hoàn hảo.
Nhưng kể từ khi anh tìm thấy cô, dường như bất kỳ vết thương nào cũng có, đến cả trên miệng anh cũng có vết thương.
Dì Trương thu dọn bát đũa.
Anh ngoắc ngoắc tay với cô: “Tới đây.”
Dì Trương không nhìn bọn họ, nhưng trên mặt tràn đầy ý cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây