Sắc mặt của bác sỹ Nghiêm xám xịt giống như chiếc áo blouse trên người anh ta, anh ta không nói gì, chỉ là đứng ở trong phòng có bật điều hòa nhiệt độ, nhưng trán anh ta đã bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.
Tống Sở Di thở dài, vẫy vẫy tay bảo anh ta lại gần: “Anh đến đây đi, tôi muốn nhắc nhở một số điều cần chú ý về mấy bệnh nhân tôi đang điều trị, thật ra cũng không có nhiều...”
Bác sỹ Nghiêm không nghe lọt tai được câu gì, bây giờ trong đầu anh ta chỉ quanh đi quẩn lại câu hỏi: Tống Sở Di đã nắm giữ bao nhiêu chứng cứ.
“Bác sỹ Nghiêm, anh có thể cẩn thận lắng nghe lời tôi nói được không?” Tống Sở Di nhíu chặt mày lại: “Anh cũng là một bác sĩ chuyên nghiệp, có thể tôn trọng bệnh nhân của anh được không, những bệnh nhân này đều bị mắc bệnh nặng, bác sỹ mà không cẩn thận là có thể để xảy ra án mạng đấy.”
Sắc mặt của bác sỹ Nghiêm đã hoàn toàn xám xịt, nhưng anh ta chỉ có thể lên tinh thần cẩn thận lắng nghe lời anh nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây