Anh chưa nói xong lời kế tiếp, thế nhưng Trường Tình đã biết anh muốn nói gì, cô lập tức ngồi dậy: “Em cùng đi với anh đến bệnh viện, em đi thăm Đới Ái, chắc cô ấy tỉnh rồi.”
Tống Sở Di chăm chú nhìn cô mấy giây, xoa xoa đầu cô, rồi lại ôm cô vào trong vòng tay.
Ngửi thấy mùi hương nam tính trên người anh, đôi mắt của Trường Tình lại ê ẩm, cô lẩm bẩm nói: “Anh sao vậy, có phải là lo lắng cho em không? Không sao đâu, em ngủ một giấc tỉnh dậy, đã chuẩn xong bị tâm lý rồi, cô ấy muốn mắng thì cứ để cô ấy mắng, dù sao...cũng không đến mức đánh em đâu, mà muốn đánh thì đành để cô ấy đánh vậy, thật ra đánh không đau đâu, nhưng nếu cô ấy đánh nặng tay thì anh phải chạy ra ngăn đấy…oh...”
“Ngốc!” Tống Sở Di phong bế cái miệng nhỏ cứ nói linh tinh từ nãy đến giờ, tham lam hút mật ngọt trong miệng cô.
Đôi mắt của Trường Tình lập tức bị lớp sương mờ bao phủ, cô ôm lấy cánh tay của anh, cố gắng nâng đầu lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây