Lúc đến đó, Đới Ái vừa được đưa vào phòng bệnh VIP, vẫn còn đang trong trạng thái hôn mê, chỉ có Tống Vân Ương, Tống Sở Lãng và mấy bác sỹ ở đó, Tống Vân Ương còn chưa kịp thay quần áo, trên áo vẫn dính đầy máu của Đới Ái, lúc thấy hai người bọn họ đi vào, cô ấy ảm đạm dời mắt đi chỗ khác.
“Cô ấy thế nào rồi?” Tống Sở Di mở miệng hỏi.
“Đã thoát khỏi cơn nguy hiểm, nhưng muốn hồi phục lại như cũ thì phải mất một khoảng thời gian.” Tống Sở Lãng không cảm xúc nói: “Đứa trẻ được đưa đến khoa trẻ sơ sinh, vẫn đang phải quan sát, có thể sống sót hay không cũng chưa biết được, cha đang ở bên đó.”
Tống Sở Di khẽ gật đầu, anh biết rõ Tống Hoài Sinh lo lắng cho đứa bé này như thế nài.
Rõ ràng đã có hai đứa con trai, thế nhưng có lẽ là do tuổi tác, già rồi còn có con càng khiến ông ấy vui vẻ hơn, chỉ là đứa bé này không phải là con gái, nếu là con gái, sợ rằng hậu quả sẽ càng khó tưởng tượng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây