Qua bốn năm phút, Tống Sở Di ôm cô nằm xuống, vỗ vỗ tấm lưng cô: “Đi ngủ.”
“Anh ôm như này sao em ngủ được.” Trường Tình không nhịn được vặn vẹo uốn éo cơ thể.
“Đừng xoay loạn.” Cơ thể Tống Sở Di xiết chặt, nói: “Trước kia chẳng phải em rất thích ghé vào trên người anh ngủ như rùa đen sao?”
“Chẳng phải anh hay phàn nàn nói khó chịu sao?” Trường Tình chỉ cảm thấy anh thật sự càng ngày càng kì quái, thật khác thường nha.
“...”, Tống Sở Di ôm cô vào lòng: “Không khó chịu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây