Tống Sở Di nhìn một lát, lông mày nhíu chặt: “Em sắp bài lộn xộn quá đấy.”
“Anh quản em.” Trường Tình bĩu môi.
Tống Sở Di không nhìn được, cưỡng ép giúp cô chỉnh lại đống bài lộn xộn thành chỉnh chỉnh tề tề.
Lệ Thiếu Bân cười hì hì an ủi nói: “Cô phải quen dần đi, lão Tống là người bị chứng rối loạn cưỡng chế, vô cùng biến thái, bài cũng không thể để loạn được, nhất định phải chỉnh tề.” Anh ta nói xong, nhìn thấy bài trong tay Nguyễn Dạng cũng được sắp xếp theo thứ tự, đồng thời thẳng tắp.
Anh ta ngẩn người, sờ mũi một cái: “Hóa ra cô giống lão Tống à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây