Đôi mắt anh ta đảo tròn, phát hiện Nguyễn Dạng ngồi xuống một bên khác, mắt thấy Tân Tử Cao muốn đi sang ngồi, anh ta theo bản năng nhanh chóng chạy tới, ngồi xuống bên cạnh Nguyễn Dạng.
Tân Tử Cao tức đến nỗi khuôn mặt trở nên xanh tím: “Lệ Thiếu Bân, đây là chỗ của tôi.”
“Đây là chỗ của tôi?” Lệ Thiếu Bân vô tội chớp mắt mấy cái: “Trên này có viết tên của anh sao?”
Anh ta quay đầu lại hỏi Nguyễn Dạng: “Nguyễn tiểu thư, cô cảm thấy tôi có thể ngồi ở đây không?”
“... Đương nhiên có thể.” Nguyễn Dạng mỉm cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây