“Chuyện giữa đàn ông em biết cái gì.” Tống Sở Di hít một hơi thật sâu, anh nhất định phải bình tĩnh, cho dù có một ngày anh đồng tính luyến ái thật, cũng sẽ không tìm người như Lệ Thiểu Bân: “Hôm nay ra biển bởi vì Thiểu Bân mang từ Nhật Bản cá ngừ và thịt bò Kobe tới, mấy người bọn anh mới tụ tập một chút.”
“Các anh tụ tập anh đồ ăn ngon như vậy mà không gọi em.” Là một người ham ăn, Trường Tình cảm thấy bọn họ ăn một mình còn quá đáng hơn chuyện anh giấu mình ăn bữa tối dưới ánh nến: “Tống Sở Sở, rốt cuộc anh có coi em là bà xã của anh không, anh đúng là vô cùng vô cùng vô cùng quá đáng, em thích ăn thịt bò Kobe nhất, thịt bò Kobe cho dù là là nhúng lẩu hay là ăn cơm Tây đều ngon, chất thịt tan vào trong miệng, mỡ mà không ngán, anh vốn không biết em ham ăn.”
Trường Tình ảo não bổ nhào vào lồng ngực anh.
Tống Sở Di thực tình không hiểu về ẩm thực, chẳng qua nhìn dáng vẻ cô như thể sắp phát điên, ngược lại anh cảm thấy thú vị bốc lên hai chân: “Em nói đúng a, quả là ăn rất ngon, một miếng lớn như vậy, bốn người ăn thiếu chút nữa buồn nôn, sau đó không ăn hết liền ném cho Robben ăn, sớm biết em thích ăn như thế, anh sẽ mang về cho em.”
“Tống Sở Sở, em hận anh, Robben, tao cũng hận mày.” Trường Tình hung dữ trừng mắt nhìn hai người bọn họ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây