“Sở Sở là để cậu gọi sao?” Sau lưng đột nhiên truyền đến giọng nói trầm thấp của Tống Sở Di.
“Phụt.” Lệ Thiểu Bân phun ngụm rượu ra, quay đầu nhìn Tống Sở Di áo phông quần đùi đằng sau, ngượng ngùng chê cười nói: “Cậu không cảm thấy sau khi tôi gọi Sở Sở, khoảng cách giữa tôi và cậu được rút ngắn rất nhiều à.”
Tống Sở Di đen mặt nhìn về phía Triển Minh Duy: “Làm phiền cậu ném cậu ta xuống biển, tôi không muốn nhìn thấy cậu ta nữa, buồn nôn quá.”
“Không buồn nôn, cậu vẫn luôn là tình yêu đích thực của cậu ta.” Triển Minh Duy cười trên nỗi đau của người khác: “Với lại, Thiểu Bân, cậu không tìm bạn gái, tôi hoài nghi có phải cậu có khuynh hướng đặc biệt ở phương diện nào đó hay không?”
“Nếu không, chị dâu giới thiệu cho tôi một người đi.” Lệ Thiểu Bân cười tủm tỉm nhìn về phía Tư Dao: “Tôi thích đồi sóng nhấp nhô.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây