“Đợi năm kia hoặc là năm sau rồi sinh.” Tống Sở Di nói: “Em còn trẻ, anh cũng còn trẻ.”
“... Ừm.” Trường Tình biết anh nói có lý, nhưng trong lòng vẫn dâng lên cảm giác cô đơn không nói thành lời, cô cảm thấy có chút mất mặt, người ta tạm thời không nghĩ tới chuyện có con, cô lại chủ động nói ra.
Thật ra ngẫm lại cũng đúng, Tống Sở Sở đều dùng biện pháp, dù không có, cũng chưa từng để ở trong cơ thể cô.
“Anh nói cũng đúng, thời gian không còn sớm, em đi về trước.” Trường Tình đứng dậy, nói: “Em không dọn rác đâu, anh tự làm đi.”
Cô cầm túi xách lên, xoay người rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây