Tống Sở Di đọc sách trên giường đã sớm mất kiên nhẫn, thấy cô đi ra, sắc mặt hơi biến đổi, vẫy tay với cô: “Tới đây.”
Trường Tình đứng đấy không nhúc nhích: “Đầu em vẫn chưa sấy khô.”
“Buổi sáng mới gội đầu, buổi tối em lại gội làm gì.” khuôn mặt tuấn tú của Tống Sở Di nhăn lại lạnh lùng như tuyết: “Em nhanh lên, em càng lề mề càng muộn, em sẽ chỉ ngủ muộn hơn thôi.”
Trường Tình nóng mặt dậm chân, nhỏ giọng lúng túng: “Buổi sáng... Mới cho anh phúc lợi xong, vì sao buổi tối... lại muốn nữa?”
“Buổi sáng là thù lao, buổi tối là phúc lợi.” Tống Sở Di nhếch khóe môi liếc mắt nhìn cô, mở ngăn kéo ra, cầm bao.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây