Cô yếu ớt nói xong quan sát sắc mặt anh, Tống Sở Di cầm dao cắt một miếng ưu nhã cho vào miệng, chờ nhấm nuốt xong, đuôi mắt mới quét về phía cô: “em như này mà cũng muốn đi Singapore?”
“Đã hơn nửa năm người ta không được ra ngoài du lịch rồi.” Trường Tình buồn buồn vểnh môi lên: “Chỉ đi ra ngoài chơi hai ba ngày là sẽ trở lại thôi mà, bây giờ em ngày ngày ở trong nhà cũng buồn chán nha, trừ phi anh xin phép nghỉ ở bên cạnh em.”
“Anh không có thời gian, anh phải đi làm.” Tống Sở Di để dao gọt trái cây và quả xoài xuống, cầm khăn tay lau tay, ôm cô vào trong ngực: “Để em đi ra ngoài chơi cũng được, có điều em muốn đi chơi hai ba ngày, có phải nên tiếp tế cho anh phúc lợi trong hai ba ngày không?”
“Phúc lợi gì?” Trường Tình bị ánh mắt mập mờ của anh nhìn chằm chằm, trái tim như thỏ con đi loạn, làm bộ mờ mịt không biết rõ tình hình khẽ đảo mắt: “Em không biết.”
“Không biết, vậy thì để anh dạy em.” Tống Sở Di tách môi cô ra, môi mỏng hôn lên đôi môi thơm mềm tỏa ra mùi xoài thơm ngát.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây