Xe vừa đóng lại, Trường Tình mới tỉnh tỉnh mê mê lấy lại tinh thần, nhìn người đàn ông bên cạnh, dùng hai chữ “Sùng bái” cũng không đủ hình dung tâm tình ngưỡng mộ của cô, quả thực là muốn cúng bái: “Tống Sở Sở, anh thật sự quá lợi hại quá lợi hại rồi, anh nói đi, sao anh lại làm được vậy, anh tìm được những chứng cớ đó từ đâu vậy, anh nói đi, có phải anh đã sớm điều tra đài trưởng Phùng chỗ em hay không, ảnh chụp vừa rồi thật sự là ảnh giường chiếu của ông ta và Trì Dĩ Ngưng sao, loại ảnh như này mà anh cũng có thể lấy được, thật quá trâu bò.”
Sự sùng bái của cô vợ nhỏ bên cạnh đối với mình như nước sông cuồn cuộn liên miên không dừng, Tống Sở Di nhếch môi mỏng gợi cảm: “Dĩ nhiên ảnh chụp không phải thật, ai sẽ nhàm chán lắp camera trong khách sạn được chứ, anh chỉ tìm người kỹ thuật tương đối cao siêu photoshop mà thôi.”
“Photoshop?” Trường Tình há to miệng: “Anh không sợ sẽ bị đài trưởng Phùng biết à?”
“Một người đang ở trạng thái căng thẳng cực điểm, ai còn có tâm tình cẩn thận nghiên cứu thật giả với một tấm hình chứ?” đáy mắt Tống Sở Di toát ra vẻ thâm trầm nhàn nhạt khiến Trường Tình phục sát đất, chiến thuật tâm lý của Tống Sở Sở thật cao siêu.
“Thế nhưng... làm vậy cũng quá mạo hiểm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây