“Vậy có… cần tôi bắt cô ta lại cho cậu cầm dao phẫu thuật vạch vài cái lên khuôn mặt của cô ta hay không?” Lệ Thiếu Bân cười hung ác.
“Biến thái.” Tống Sở Di ném cho anh ta hai chữ.
“Cậu mới biến thái, đó là tôi học theo cậu mà thôi.” Lệ Thiếu Bân khoanh tay trước ngực, hừ lạnh: “Nói thật nhé, Quản Anh dám đội nón xanh cho cậu thì thôi đi, tôi còn nghe nói Phó Dũ mang mẹ cậu ta tới bệnh viện nhà cậu kìa, không phải cậu sẽ chữa bệnh cho mẹ cậu ta đấy chứ?”
“Tin tức của cậu cũng đủ linh thông đấy.” Tống Sở Di nói: “Tôi không phải là bác sĩ chủ trị, dù có là tôi thì tôi cũng sẽ không làm trái chức nghiệp của bác sĩ.”
“Cũ kĩ.” Lệ Thiếu Bân trợn trắng mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây