“Tôi... Tôi có chuyện rất quan trọng cần tìm Trường Tình.” giờ phút này, cô cũng chỉ có thể kiên trì run rẩy nói: “Thật sự rất quan trọng, rất gấp.”
“Tôi biết.” Tống Sở Di lạnh như băng nói: “Cô xuống dưới nhà chờ cho tôi, chuyện này tôi sẽ ra mặt giải quyết.”
Anh nói xong đóng cửa lại.
Trở về phòng thay quần áo, Trường Tình mang theo khuôn mặt nhỏ nhắn được tưới nhuần đỏ rực tìm quần ngủ.
Tống Sở Di trực tiếp đi qua ôm cô từ trên ghế, Trường Tình thẹn thùng muốn chết: “Anh thả em xuống đi, có phải Văn Đồng tới rồi không, em như này làm sao ra ngoài gặp cô ấy được, đều tại anh...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây