Lưỡi của anh luồn vào trong miệng cô, Trường Tình như chìm trong sương mù, ý của anh là bây giờ cô không cần lo lắng gì hết à?
Thật sự không cần lo lắng gì sao?
Cô vẫn có chút không tin tưởng lắm, có điều nghĩ lại, cũng đúng nha, cục trưởng Triển là anh em tốt với anh, anh còn có người anh em xã hội đen, đài trưởng Phùng có là gì đâu chứ?
Nghĩ như vậy, trong nội tâm cô không còn lo lắng nữa.
Đợi đến khi cô buông lỏng, đột nhiên phát hiện quần áo trên người đã không cánh mà bay, cô khẽ kêu lên: “Đừng... Đừng ở chỗ này“.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây